Từ khóa
Tìm kiếm trong
Chuyên mục
Tìm từ ngày Đến ngày
Hệ thống tìm thấy 9 kết quả

"Chuyện tình Khau Vai" (buổi 7): Sự cô đơn của người đàn ông mất vợ

Ngày phát hành 0:0 | 18/11/2019

Lượt nghe: 1457

Tộc trưởng bàn với vợ về việc định gả nàng Út cho tên cận vệ Cố Sầu, mà chính ông cũng không ngờ về tham vọng và tâm địa hiểm sâu của tên đội trưởng đội vệ binh. Lòng cha đã quyết nhưng trái tim con gái đâu dễ lay chuyển. Nàng Út lập tức phản ứng quyết liệt, thậm chí tuyệt thực khi bị Tộc trưởng giam lỏng trong buồng. Trong lúc rối ren nhất, chẳng ai còn lòng dạ nào để tâm tới chuyện bà Tộc ngã bệnh. Mãi tới khi bà ốm nặng tới mức thầy lang cũng lắc đầu ra về, tất cả mới sực tỉnh. Đứng trước giờ khắc sinh tử, người đàn bà ấy vẫn nghĩ cho Tộc trưởng, người chồng bao năm đồng sàng dị mộng. Cũng chính lúc này, Tộc trưởng Vàng Vần Sáng mới nhận ra nỗi mất mát của người đàn ông mất vợ, người đàn ông không thể khỏa lấp trong vợ nỗi hoang mang về hình ảnh người đàn bà đã choán ngợp trái tim chồng mình...(Đọc truyện dài kỳ phát 20/11/2019)

“Bữa tối” không cô đơn

“Bữa tối” không cô đơn

Ngày phát hành 16:1 | 20/7/2022

Lượt nghe: 1743

Tác giả Chu Thùy Anh được độc giả biết đến với nhiều truyện ngắn hay, hấp dẫn, phù hợp với giới trẻ. Truyện của chị với nội dung vừa như mơ như thực, lối viết dung dị, nhẹ nhàng nhưng cũng chứa đầy triết lý. “Ăn tối” là một truyện ngắn hay của cây bút trẻ Chu Thùy Anh. Đây không phải là bữa tối cơ học thường thấy mà đó là bữa tối của những mới lạ, của chiêm nghiệm và cả những nỗi cô đơn nữa.

“Cây dâu cô đơn bên sông”: Cái nết đánh chết cái đẹp

“Cây dâu cô đơn bên sông”: Cái nết đánh chết cái đẹp

Ngày phát hành 8:48 | 14/3/2023

Lượt nghe: 529

Từ xa xưa cho tới cuộc sống hiện đại ngày nay, nhất là ở khu vực nông thôn, miền núi đa phần người dân thấy đằng sau các hiện tượng tự nhiên hoặc cây cối, núi non đều có hình ảnh một vị thần nào đó. Trong văn hóa dân gian của người dân, nhiều câu chuyện tâm linh gắn với cây đa cây gạo, cây dâu trong vùng. Truyện ngắn “Cây dâu cô đơn bên sông” của tác giả Trương Tuệ Đăng khiến chúng ta nhớ lại nhiều truyền thuyết, câu chuyện dân gian. Trong chuyến đi thực tế để làm đề tài nghiên cứu phát triển giống dâu tiên xứ Truôi, nhân vật Chất nghe được câu chuyện kì lạ về cây dâu cô đơn. Câu dâu hàng trăm năm tuổi độc đáo, kì lạ và cũng là hi vọng duy nhất để hoàn thành đề tài nghiên cứu của anh. Chất thả thính mồi chài cô gái xấu xí tên là Hiên, con gái ông Hai với mục đích lấy được bí mật của cây dâu quý. Nhưng rồi Chất lại rơi vào cái bẫy của chính mình và trở thành chồng của Hiên. Chất phải nhờ men rượu cây dâu quý mới sống được với người vợ xấu xí của mình. Nhưng cũng như rượu cất lâu ngày mới lên hương, gắn bó một thời gian thì Chất mới thấy được những điểm tốt đẹp của vợ. Cái kết chuyện đan xen nỗi buồn niềm vui khi Hiên qua đời vì băng huyết còn con gái của hai người thoát khỏi lời nguyền bao năm. Truyện ngắn đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa cuộc sống đời thường và câu chuyện dân gian. Lời nguyền của quá khứ cuối cùng cũng được giải nhờ tình cảm của Chất và Hiên. Cuối cùng sau mối tình trăng hoa với cô khách hàng xinh đẹp, Chất mới hiểu Hiên là người vợ gần gũi, thân thiết của mình. “Tốt gỗ hơn tốt nước hơn” “cái nết đánh chết cái đẹp” vẫn giữ nguyên giá trị trong cuộc sống. Ai chả thích vẻ ngoài xinh đẹp, dễ nhìn. Nhưng cái đẹp nên gắn cả ngoại hình và tâm hồn. Theo thời gian Chất mới cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn, tính cách của Hiên. Cái đẹp từ tâm hồn, trái tim lương thiện chính là điều khiến chúng ta gắn kết lâu dài với nhau.

“Đĩa bay”: Nỗi cô đơn của người già

“Đĩa bay”: Nỗi cô đơn của người già

Ngày phát hành 9:20 | 26/9/2023

Lượt nghe: 728

Các bạn thân mến, nếu đọc tên truyện ngắn người đọc, chúng ta dễ nghĩ tới một câu chuyện khoa học viên tưởng với những vật thể bay không xác định, những chuyến du hành ngoài không gian, trận chiến liên hành tinh … Nhưng đây lại là một câu chuyện về hai ông bà già sống trong một viện dưỡng lão. Qua câu chuyện về những chiếc đĩa bay mà họ hóm hỉnh gọi là những chiếc bánh rán, hai người già sống cô đơn hiểu nhau hơn, thương mến và nương tựa vào nhau trong lúc cô đơn. Bà thì cả đời chưa lập gia đình, ông thì con cái cũng cần không gian riêng nên đêm gia thừa viện dưỡng lão chỉ còn hai ông bà. Họ trò chuyện với nhau trong đêm cô đơn và bà thích nghe ông kể chuyện về những chiếc đĩa bay. Việc kể cho bà nghe về sở thích của mình khiến ông như trẻ lại và bà cũng thấy vui lây. Khi đã ở tuổi xế chiều, điều quan trọng với con người chính là tình cảm, là sự vui sướng về mặt tinh thần. Hai con người đã qua cái tuổi yêu đương nồng cháy của tuổi trẻ. Họ trao gửi cho nhau tình cảm của hai người bạn già cần một nơi tâm tình, gửi gắm tình cảm. Khi đã già có lẽ cái tôi của con người đã sẽ bớt đi để muốn có thêm cái chúng ta. Bởi đó cũng là cách người già bớt đi nỗi niềm cơ đơn của mình. Bà không biết gì về những chiếc đĩa bay nhưng vì đó là sở thích của ông nên rồi nó cũng trở thành mối quan tâm của bà. Ông lão ra đi thực hiện khát khao của đời của mình là tìm được chiếc đĩa bay để lại một mình bà lão cô đơn trong viện dưỡng lão. Mỗi khi cô đơn nhìn lên bầu trời đêm là bà lại nhớ đến ông cùng câu chuyện kì lạ mà ông thường kể. Truyện ngắn kết thúc một cách ẩn dụ khi bà lão bay ra không trung, hòa vào không gian đi tìm người bạn già của mình. Truyện ngắn mang phong cách hiện đại khi ít tập trung vào thời gian, sự kiện mà là đi vào dòng cảm xúc và hồi ức của nhân vật. Tác giả đưa chúng ta vào chiều sâu đời sống tinh thần, hiểu hơn tâm tư tình cảm của những người lớn tuổi. Truyện ngắn sử dụng nhiều ngôn từ hiện đại với phong cách viết khá lạ với người đọc, người nghe. (Lời bình của BTV Hoàng Hiệp)

“Lá mấn rơi ngoài cửa”: Nỗi cô đơn của người phụ nữ

“Lá mấn rơi ngoài cửa”: Nỗi cô đơn của người phụ nữ

Ngày phát hành 16:57 | 5/9/2022

Lượt nghe: 824

Nhân vật chính của truyện tên là Vui nhưng không như cái tên, cuộc đời cô không vui, đó là những tháng ngày gắn với nỗi buồn, cô đơn ngập tràn. Mở đầu truyện ngắn “Lá mấn rơi ngoài sân”, chúng ta thấy cảnh tượng Vui quét lá, gom lá và chờ chị lao công đi qua nhà thu rác. Chờ để bỏ túi rác vào thùng, chờ để cho chị mấy vỏ lon, vỏ thùng các tông, chờ để nghe kể chuyện về mấy mẹ con chị lao công cuối ngày quây quần bên nhau. Bởi vì Vui buồn lắm, chồng đi làm trên huyện lâu lâu mới về, các con chị lần lượt đi học trên thành phố, mỗi mình Vui với căn nhà trống hoác, lạnh lẽo. Chi tiết ngày nào Vui cũng quét lá, vun lá ngoài sân, ngoài ngõ, sắp xếp cẩn thận từng đôi dép trước thềm, đôi bẩn quay mũi ra ngoài, đôi sạch quay mũi vào trong…cho chúng ta cảm giác trống trênh trong lòng cô, cô thèm hơi người, thèm không khí đầm ấm của gia đình, chồng con. Nhưng mỗi lần chồng Vui về nhà, không gây gổ chuyện này thì cũng châm chọc chuyện kia, trong mắt chồng Vui, cô như cái gai, vừa quê mùa, vừa luộm thuộm, không làm được việc gì ra hồn. Chi tiết chồng cô, trong bữa cơm đơn sơ, nhìn cái mâm nhôm lâu ngày không dùng gợn đầy vết gỉ xám ngoét, liền rút tờ giấy ăn lau vẫn không sạch, anh ta thở dài, không nói một tiếng, cả bữa cơm không buông đũa xuống mâm vì sợ bẩn cho chúng ta cảm giác ngột ngạt, đó như là một sự khinh bỉ, ghẻ lạnh mà chồng Vui dành cho cô. Vui như cái bóng, sợ sệt, xa cách mỗi khi chồng xuất hiện trong nhà,“ Vui không hỏi, không nói, chỉ răm rắp làm, lầm lụi làm, tránh né va chạm, nem nép mỗi lần chồng về..”. Ngay cả chuyện chồng vợ, Vui có cảm giác trống trải, xa cách, nằm cạnh chồng mà Vui “muốn khóc mà nước mắt không chịu chui ra. Vui muốn hờn trách mà không biết trách ai. Muốn buông trôi mà không biết trôi đi đâu. Đành trách mình không biết cách làm căn nhà thôi lạnh, không biết cách ủ tình vợ chồng nồng mặn. Chồng hẳn là cũng chán ghét lắm rồi”. Cuộc sống tẻ nhạt, lạnh lẽo, cô đơn bao trùm lên Vui khiến cho cô càng trở nên lặng lẽ, ít nói. Cô trò chuyện với cây mấn trước nhà, với đám lá trước mặt, rồi vun lại thành đống châm lửa đốt “ngọn lửa bén vài lá rồi tắt, Vui châm mẩu giấy khác, thêm vài lá cháy lem lem rồi cũng tắt, vài đốm tàn sót lại nhỏ dần thành sợi chỉ, tan dần thành khói, khói thốc vào mắt cay sè. Vui cười nhạo mình, phải lá khô mới cháy cơ mà…”. Nỗi cô đơn dâng đến ngập lòng với chi tiết ấy, Vui chuyện trò với đám lá cây, với ngọn khói, với những buổi chiều cô quạnh. Truyện gợi nỗi cảm thương sâu sắc, chia sẻ đến tận cùng nỗi buồn khổ, day dứt, khắc khoải, dằn vặt…Truyện gửi một thông điệp sâu sắc, hãy yêu thương người phụ nữ của gia đình, họ cần được tôn trọng, chở che bởi chính họ đã đem lại hơi ấm, tình yêu và sự hy sinh thầm lặng cho mỗi căn nhà, mỗi tổ ấm bình yên…(Lời bình của BTV Vân Khánh)

Truyện ngắn "Con chó biết nói": Sự cô đơn trong đời sống hiện đại

Truyện ngắn

Ngày phát hành 0:0 | 9/2/2018

Lượt nghe: 2965

Truyện được viết với phong cách giả tưởng khi nhân vật chính nói chuyện được với chú chó của mình. Anh rơi vào tình cảnh cô đơn thời hiện đại. Dường như anh biết mình đang sống, nhưng một phần nào đó bên trong anh đang chết dần chết mòn. Điều đang bị mài mòn của nhân vật danh xưng là “anh” đó chính là cảm xúc cuộc sống. Sống trong một thành phố đông đúc ồn ào nhưng với anh các hình ảnh bỗng dưng trở nên xa rời. Nhân vật chính mơ ước một mối tình đẹp với cô gái làng chơi bí ẩn. Nhưng đến khi gặp mặt cô gái làng chơi anh lại thấy thất vọng vì cô bình thường không như anh tưởng tượng...Câu chuyện khiến người đọc, người nghe suy nghĩ về mối quan hệ gia đình và sự quan tâm, chia sẻ giữa người với người trong xã hội bận rộn hôm nay. (VOV6 Đọc truyện đêm khuya 08/02/2018)

Truyện ngắn "Hành trình của chú sẻ": Sự cô đơn của kiếp người

Truyện ngắn

Ngày phát hành 0:0 | 2/1/2018

Lượt nghe: 4086

Trong những ngày đông lạnh giá, một người nhạc công già thường ra quảng trường để kéo đàn. Ông ra quảng trường biểu diễn không phải để kiếm sống mà để đỡ cô đơn, để cuộc sống này biết mình còn tồn tại. Một ngày ông gặp một chú chim sẻ đang tìm kiếm thức ăn trong ngày đông lạnh giá. Ông bẻ ít bánh mì để vào chiếc hộp đàn cho chú sẻ. Từ đó người nhạc công già và chim sẻ trở thành bạn với nhau. Nhưng cuối cùng chim sẻ cũng không vượt qua được sự khác nghiệt của thiên nhiên. Một câu chuyện thể hiện cái nhìn nhân văn của nhà văn người Nga Anđơ Platônốp về tình cảm của con người và mối quan hệ của con người với thiên nhiên. (Đọc truyện đêm khuya 28/12/2017)

Truyện ngắn "Mất phương hướng": Nỗi cô đơn giấu kín

Truyện ngắn

Ngày phát hành 0:0 | 11/9/2017

Lượt nghe: 5403

Nhân vật "tôi" và Nhân là hai người đàn ông làm việc cùng một cơ quan. Họ làm việc không có chủ đích, không hi vọng, không niềm vui. Họ tìm đến rượu, thuốc lá để tiêu sầu, để trốn chạy với thực tại. Nhân vật "tôi" đã hình dung số phận mình nhạt nhòa, vô vị, đến cái tên mình cũng bị nhòa lẫn với bao nhiêu người khác. Và rồi Nhân (bạn anh) một ngày biến mất, như một cách thoát khỏi cuộc sống này. (Đọc truyện đêm khuya 08/9/2017)

Truyện ngắn "Xóa ký ức": Nỗi cô đơn hoang hoải

Truyện ngắn

Ngày phát hành 0:0 | 10/5/2017

Lượt nghe: 6978

Những đổ vỡ, mất mát, cô đơn và run rẩy trước cuộc đời đã khiến cho Thư nhiều lần trốn chạy, muốn quên đi phần đời cay đắng của mình, muốn xóa ký ức buồn đau, day dứt. Mỗi lần vấp ngã, cô lại đứng lên, vùng chạy khỏi vùng ký ức xa xót, vòng quay luẩn quẩn và nghiệt ngã ấy đã bóp chết đời sống thể xác và tâm hồn cô.(Đọc truyện đêm khuya 08/5/2017)

Mã QRCODE xem trên mobile
chương trình hôm nay
08h00 - 08h30

Văn nghệ (đang phát)

08h30 - 08h45 Làn sóng Nghệ thuật
08h45 - 09h00 Câu chuyện nghệ thuật
10h45 - 11h00 Văn nghệ thiếu nhi
13h00 - 13h30 Đọc truyện dài kỳ
14h30 - 15h00 Xin chờ hồi kết
18h15 - 18h30 Văn nghệ thiếu nhi
18h30 - 19h00 Văn nghệ
19h00 - 19h30 Đọc truyện dài kỳ
19h30 - 20h00 Xin chờ hồi kết
20h30 - 20h45 Làn sóng Nghệ thuật
20h45 - 21h00 Câu chuyện nghệ thuật
21h45 - 22h00 Kể chuyện và Hát ru cho bé
22h30 - 23h00 Đọc truyện đêm khuya