Ngày phát hành 9:49 | 20/5/2021
Lượt nghe: 608
Bắt nguồn từ một thói quen đã thành chung thủy hơn nửa đời người, “Tắm Tết” mở ra khung cảnh tâm hồn thành tâm, chân quê và cũng rất đỗi dịu dàng, nữ tính của nhân vật “Dứa” – Người phụ nữ quá lứa lỡ thì tưởng đã trở nên thô ráp, dạn dày, chai sạn giữa dòng đời. Vì tình duyên lở dở, vì bộn bề mưu sinh, là người gắn bó với quê đến tận cùng gan ruột, chị cũng đành dằn lòng nhớ thương gửi lại – Và gợi nhớ về gốc gác bản xứ mỗi năm một lần trong cuộc tẩy trần tiễn năm cũ, đón năm mới. Nhà văn Nguyễn Hiệp đã kỳ công cả về mặt câu từ lẫn cảm xúc khi kể lại cặn kẽ màn gột rửa vừa trần tục vừa thanh sạch, thiêng liêng ấy. Đó là khi con người rũ bỏ hết tất thảy những ngổn ngang giăng mắc để hoàn toàn thả lỏng tận hưởng một mùi hương xưa cũ thấm dần vào trong từng tế bào sự sống. Với người phụ nữ đã nếm trải cả hạnh phúc lẫn tột cùng khổ đau của tình yêu như nhân vật “Dứa” – “Tắm Tết” có lẽ là những giờ khắc thảnh thơi, đẹp đẽ, hiếm hoi trong cả một năm dài không bờ không bến. Chị được mường tượng lại hình bóng của má, của người thương một thời – Những ký ức xa xôi, chạm vào là rạo rực và cả nhói đau – Giờ khắc ấy hết thảy được thứ tha. Sống dậy cảm xúc với quê nhà qua một mùi hương, một thói quen đã thành nghi lễ cá nhân, giá như xen kẽ vào đó câu chuyện hay khúc ngoặt về đoạn đời hiện tại của nhân vật, và kết lại vẫn bằng cuộc “Tắm Tết” thường niên – Có lẽ truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Hiệp sẽ vượt qua giới hạn tản mạn, trưởng thành hơn trong vóc dạc một truyện ngắn dày dặn cảm xúc. (Loi binh cua BTV Vo Ha)
Ngày phát hành 0:0 | 12/1/2018
Lượt nghe: 2528
“Hôm qua em đi tỉnh về/ Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” - Đó là hai câu cuối trong bài thơ “Chân quê” của nhà thơ Nguyễn Bính. Chân quê không chỉ là ngoại hình mà còn là tâm hồn mang vẻ đẹp quê hương của một con người. Tác phẩm kể về cuộc gặp gỡ của hai người bạn gái Phượng và Cúc. Sau 20 năm xa cách, Cúc từ một cô gái thôn nữ ngây thơ, trong sáng , tinh nghịch đã thay đổi hoàn toàn. Những ảo vọng về cuộc sống giàu sang đã biến đổi bông hoa Cúc xinh đẹp năm nào trở thành một người đàn bà thủ đoạn, đam mê vật chất. Nhưng khi đã trở nên giàu có thì Cúc thấy ân hận vì những gì mình đánh mất, ân hận vì đã bỏ đứa con đi. Một câu chuyện cảnh tỉnh những con người lạc lối không nhận ra điều gì mới là giá trị đích thực của cuộc sống. (VOV6 Đọc truyện đêm khuya 11/01/2018)