Ngày phát hành 10:36 | 16/11/2021
Lượt nghe: 880
Có những truyện ngắn, dẫu làm ta thích thú từ dòng đầu tiên, nhưng lại rất khó để cắt nghĩa, lí giải. Dường như sau sự say mê ban đầu, người đọc vẫn chưa có độ lùi cần thiết để lí tính có thể phân tích một cách rành mạch tác giả đã dùng kĩ thuật viết nào, “dàn binh bố trận” những chi tiết gì để có được hiệu quả này. “Áo choàng của Chúa” là một truyện ngắn gây tò mò ngay từ nhan đề. Độc giả có thể ngay lập tức liên tưởng đến câu chuyện về những bí tích tôn giáo. Tuy nhiên, tác giả Đinh Phương lại mở ra một câu chuyện dường như không liên quan: số phận của một người đàn bà lưu lạc. Mất tích từ khi còn trẻ, bác của nhân vật “tôi” đột ngột trở về thị trấn, khiến nhịp sống bình thường trở nên xáo trộn. Những mảnh kí ức lộn xộn, chập chờn – một thứ kí ức không đáng tin của một người sống mà như đã chết khiến người đọc buộc phải kiên nhẫn lắp ghép: đây là con tàu di cư năm 54, đây là nơi lần đầu vợ chồng người bác gặp gỡ, đây là vị giám mục người Huế đã đột ngột biến mất như chưa từng tồn tại… Dường như không thể phân biệt hư thực. Mọi thứ cứ đan xen vào nhau, tạo thành một màn sương mù, khiến người đọc càng đi sâu càng hoang mang, càng mơ hồ. Phải chăng chính lúc ấy, ta cũng cầu mong nhìn thấy tấm áo choàng của Chúa – như một cứu chuộc cho thứ tội lỗi mà mình đang gánh trên vai...(Lời bình của BTV Nguyễn Hà)
Ngày phát hành 0:0 | 30/11/2016
Lượt nghe: 6191
Một cội mai già mà biết bao người thương nhớ. Cội mai ấy đã sống một thế kỉ rưỡi, chứng kiến bao đổi thay của cảnh, của người. Nhưng cội mai còn có một đời sống khác, đó là sống trong tâm thức, trong kỉ niệm của một người con xa xứ. Người đàn bà đó lại truyền tình yêu quê hương của mình cho người con gái qua những câu chuyện kể sống động, đầy tình cảm và đặc biệt ngưng đọng ở hình ảnh một vườn mai rực rỡ, trong đó có một cội mai già. (Đọc truyện đêm khuya 28/11/2016)