Hệ thống tìm thấy 12 kết quả
Ngày phát hành 16:2 | 6/6/2022
Lượt nghe: 383
Truyện ngắn “Dòng nhớ” mở ra một không gian sông nước mênh mang, là bến sông có mấy cây tra bông vàng như mật, có hàng mắm già, có đám dừa nước, bụi lức dại và cả những hoa nắng đậu trên mái tóc của một ông già – người giấu trong lòng một mối tình da diết như dòng nước ngày ngày trôi ra biển rồi lặng lẽ quay về vì không nỡ rời xa… Câu chuyện gợi nỗi thương cảm dành cho các nhân vật, không có người xấu, không có người ác, ai cũng tốt cả, mọi người thương quý, yêu mến nhau, vì nhau đến cạn cuộc đời, vậy mà họ lại làm khổ nhau…Cũng vì yêu nhau mà họ đã làm khổ những người xung quanh bằng chính tình yêu của mình. Bởi tình yêu và nỗi đau thì không biết lấy gì mà đong đếm. Đó là người mẹ đến cuối đời vẫn không nguôi câu hỏi: “Vậy ra má đã làm sai cái gì?”. Đó là người vợ, cứ tần ngần, ngẩn ngơ dưới những bến sông để tìm kiếm một cách vô vọng “tình địch” của mình, cuộc tìm kiếm diễn ra hơn mười mấy năm và cứ thế, vẫn tiếp tục như dòng sông vậy, không ngừng trôi chảy. Tìm để làm gì? Chỉ để thực hiện nỗ lực cuối cùng cho ấm lòng người quá cố, cho chấm dứt cái cảnh ông nằm bên bà mà lòng cứ hướng về sông, để nói một câu “Nếu sống mà không gần được, chừng nào chết, mời dì lên nằm trên đất vườn tôi”. Đó là người chồng cứ chong mắt theo ngọn đèn đỏ ối, buồn hiu và tiếng gàu tát nước cọ vô xuồng xao xác với đốm lửa đỏ trên đầu điếu thuốc vào những đêm gió lớn. Hay đó là người đàn bà mang tên dòng sông “Giang” có cuộc đời như dòng sông “ba chìm, bảy nổi, chín lênh đênh”, một cuộc đời mà sự thiếu thốn về vật chất luôn hiện hữu “chiếc áo bà ba mỏng te, nhiều mụn vá”,“ tóc đã bạc nhiều, lơ thơ”, “khuôn mặt đen sạm, nhăn nheo”, “đồ đạc món nào cũng nhỏ nhắn, tuềnh toàng”. Cuộc đời người đàn bà ấy đau buồn hơn là tận cùng cô đơn, cô độc khi người đàn ông đã lặng lẽ rời khỏi cuộc đời bà, một đứa con gái nhỏ đã trôi theo dòng nước và những tháng ngày còn nguyên một gia đình đã thoảng qua như sương... Hãy nghe những câu văn “Không - người đàn bà cười, nét mặt thốt nhiên buồn bã - tôi thêu cho hết đêm, xong rồi lại tháo chỉ ra thôi, tôi sợ, nếu không làm gì, tôi... tôi sẽ nhớ chồng con tôi rồi mắc... khóc, cầm lòng không được. Mà, đàn ông chịu cực khổ nhiều lắm rồi, lấy nước mắt trói buộc họ nữa, tội họ lắm, chị à". Thế đấy, nỗi đau trong câu chuyện thật nhẹ nhàng không làm xé lòng ai cả nhưng nó lặn vào trong, như một vật gì bén lắm cứa khẽ vào tim, chưa kịp nghe đau thì rỉ máu.
Trong thế giới của “Dòng nhớ”, hình như tình yêu không kết thúc cùng đời người, nó chỉ biến đổi về hình thái, con người mất đi nhưng tình yêu thì vẫn tồn tại, vẫn tái sinh …
Ngày phát hành 10:17 | 1/4/2024
Lượt nghe: 692
Qua những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín”, nhà văn Nguyễn Một khắc họa cuộc sống và tâm trạng của nhân vật Sơn sau khi thi rớt Tú tài. Anh buộc phải lánh mặt trên tầng áp mái ngôi nhà của gia đình ông Duy, bà Thu – cha mẹ của Diễm hòng trốn quân dịch. Cũng từ đây, tác phẩm hé lộ gia cảnh của ông Duy. Hai Tâm - Con trai lớn của ông tham gia Quân lực Việt Nam cộng hòa, còn người em trai thì được gửi qua Mỹ ăn học. Diễm, cô là cháu gái duy nhất của dòng họ, xinh đẹp, ngoan hiền, đúng kiểu tiểu thư con nhà danh giá. Cụ thể mối thâm tình nào khiến Sơn được gia đình ông Duy quan tâm, bao bọc? Mời các bạn theo dõi những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một - Tác phẩm được trao giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm vừa qua:
Ngày phát hành 18:14 | 28/11/2021
Lượt nghe: 912
Tác phẩm được tác giả Bùi Thanh Hà lấy cảm hứng từ chính cuộc đời làm nghề dậy học của mình hơn 30 năm qua. Bài thơ có thêm một đời sống tinh thần mới khi nhạc sĩ Trọng Tĩnh phổ nhạc thành bài hát cùng tên ngợi ca người giáo viên. (Điểm hẹn văn nghệ 20/11/2021)
Ngày phát hành 0:0 | 9/3/2017
Lượt nghe: 3159
Sự yêu thương sâu sắc, luôn hi sinh vì con cái là thứ tình cảm đáng trân trọng, nhưng càng gây xúc động lòng người khi trong sự hi sinh, hết lòng ấy, còn là tình cảm tin yêu lớn lao vào sự thủy chung, đúng đắn của con mình…
Ngày phát hành 0:0 | 27/7/2018
Lượt nghe: 1151
“Hãy lặng lẽ sống đi/ hãy lặng lẽ đọc đi/ hãy lặng lẽ chiêm nghiệm đi” – Đây là những câu mà nhà thơ Nguyễn Văn Hùng viết tặng một người bạn thơ. “Lặng lẽ” cũng là suy nghĩ về lối sống và về sáng tác của nhà thơ thành Vinh này. Hai chữ ấy có điều gì mà hấp dẫn ông đến vậy? Cuộc trò chuyện giữa BTV Anh Thư với nhà thơ Nguyễn Văn Hùng sẽ chia sẻ cùng các bạn câu chuyện này. (VOV6 Tiếng thơ 25/7/2018)
Ngày phát hành 0:0 | 11/3/2020
Lượt nghe: 1116
Trong cuộc sống nói chung, thơ ca nói riêng, có những người thành công thành danh, được nổi tiếng, được nhận về nhiều hoa trái ngọt ngào. Song cũng có người lặng lẽ, khuất nấp, lấy sự an yên làm niềm tri kỷ. Nhà thơ Minh Giang thuộc típ người đó. Ở tuổi hai mươi, ông xuất hiện như một cây bút trẻ đầy triển vọng, là một trong những hội viên sáng lập Hội nhà văn Việt Nam, nhưng ở tuổi gần 80, ông mới in tập thơ đầu tay, và náu mình trong những trang tiểu thuyết. Thơ và văn mang nỗi đau của những giằng co số phận, giữa bão táp lịch sử và thời đại… (Tiếng thơ 11/03/2020)
Ngày phát hành 11:12 | 23/3/2022
Lượt nghe: 1161
Nhà văn Đỗ Phấn, một người bạn thân tình của tác giả đã dành một lời bình như sau cho truyện ngắn Sợi dây đàn thất lạc: “Dù cho tác giả tâm sự rằng đây là một câu chuyện có thật thì ta vẫn dễ dàng nhận thấy một phẩm tính văn chương hồn hậu trong trẻo. Thứ đã thiếu vắng rất lâu trong văn học Việt hôm nay. Thứ đã từng làm nên gương mặt điển hình của văn chương phi hư cấu Việt Nam giai đoạn hiện thực xã hội chủ nghĩa. Câu chuyện với một cấu trúc đơn giản, tuyến tính được kể với giọng chậm rãi, ngậm ngùi như những nốt nhạc thong thả gieo vào tâm trí bất cứ ai đã từng sống qua những tháng năm chiến tranh vệ quốc. Đó là một hoàn cảnh hết sức bình thường của những nhân vật bình thường trong chiến tranh. Chẳng có gì là điển hình cho ai hay cái gì. Nó như muôn ngàn câu chuyện thời chiến được nhìn với ánh mắt trẻ thơ trong trẻo và rung động sâu sắc. Nó chính là những góc khuất thường nhật của cả một thời gian dài trong chiến tranh. Cuộc chiến tranh mang lại rất nhiều đau thương mất mát, nhưng ở một góc nhìn văn nghệ mà cụ thể là âm nhạc ta mới thấy những mất mát lớn đến không ngờ. Mất mát ước mơ của cả người còn sống và người đã mất. May mắn thay, ước mơ vẫn còn nằm trọn vẹn trong kí ức của một lớp người đã trải qua như một tài sản vĩnh cửu để lại cho cháu con”. Với truyện ngắn của Trần Thị Tú Ngọc, đây là một cây bút sinh ra và lớn lên khi đất nước đã bước vào hòa bình. Tiếng đàn trong truyện ngắn Người chơi đàn lặng lẽ từ chỗ tìm được sự đồng cảm và sẻ chia của một con người, đã làm được những điều lớn lao hơn, có ý nghĩa xã hội rộng lớn hơn khi nghệ sĩ chơi đàn tổ chức một buổi biểu diễn để gây quỹ ủng hộ những em bé có hoàn cảnh khó khăn trong thành phố. Người nghệ sĩ ấy không mưu cầu sự nổi tiếng hay tạo vinh quang cho bản thân, khi anh đến và khi anh rời đi đều lặng lẽ. Nhưng rồi, một cái kết mở ở cuối truyện cho người đọc nhiều hy vọng về sự gắn bó đồng điệu giữa hai tâm hồn giàu lòng nhân ái.
Cả hai truyện ngắn chúng ta vừa nghe đều mang đến những xúc cảm thật đẹp của tiếng đàn. Những tiếng đàn mang theo nó vẻ đẹp tâm hồn của người chơi đàn và từ đó lan tỏa những năng lượng tích cực đến mọi người xung quanh. Khi mỗi chúng ta được xúc động trước âm nhạc, điều đó cũng đồng nghĩa với việc cái chân, thiện, mỹ thêm một lần đến gần hơn với mỗi con người.
Ngày phát hành 0:0 | 11/10/2016
Lượt nghe: 7435
Sống ở một miền quê êm đềm với những con người nghèo tiền bạc nhưng giàu tình nghĩa, gia đình nhỏ của Hương và Tánh lại không mấy êm đềm. Từng cơn sóng ngầm cứ xô đến, đẩy hai vợ chồng ngày càng xa nhau về hai phía. Từ những thói quen, tính cách khó hòa hợp đến sự ứng xử thiếu kiềm chế của người chồng, bóng đen của quá khứ và cả những phút yếu lòng khi họ gặp lại người yêu cũ... khiến cho mối quan hệ vợ chồng ngày càng đi đến bế tắc. Nếu như đêm trăng ấy, Hương bồng con rời nhà đi, chỉ một bước bước chân xuống phà, rời khỏi cù lao, chắc chắn cuộc sống của gia đình ấy sẽ bước sang một lối rẽ khác. (Đọc truyện đêm khuya 10/10/2016)
Ngày phát hành 0:0 | 24/3/2016
Lượt nghe: 1203
Truyện xoay quanh nhân vật Miền, người phụ nữ đi tìm gặp những người bạn thân thời đại học sau mười năm rời thành phố. Nhưng mỗi lần tìm gặp một người bạn, niềm tin ngây thơ, khờ khạo trong Miền lại rơi rớt và tàn lụi dần.(Đọc truyện đêm khuya 22/03/2016)
Ngày phát hành 0:0 | 28/10/2016
Lượt nghe: 5737
Cuộc đời cũng giống như những chuyến tàu luôn đi qua quá khứ để hướng về phía trước. Ga Mả Phu Tàu không được tái sinh, những số phận như hai ông cháu người gác ghi không biết trôi dạt về đâu, còn mất thế nào. Dấu hiệu duy nhất để người lính năm xưa nhận ra sự kết nối giữa quá khứ và thực tại là ngôi sao vô danh đứng cách biệt với nhiều ngôi sao khác. Có thể nói, đây là một hình ảnh đẹp, đậm chất thơ vốn là thế mạnh trong văn xuôi Bảo Ninh. (Đọc truyện đêm khuya 27/10/2016)
Ngày phát hành 0:0 | 21/11/2016
Lượt nghe: 3462
Truyện ngắn "Nơi không chỉ có khói núi" được viết nhẹ nhàng, như những nét phác họa về cuộc sống, sinh hoạt của ba cô giáo trẻ. Những chi tiết đó giàu sức gợi và nói được nhiều điều. Truyện đã cho người đọc, người nghe một góc nhìn khác về cuộc sống và tâm tư của những thầy giáo, cô giáo vùng cao, tình nguyện gắn bó với các em nhỏ chân đất, ở miền đất nhìn ra xung quanh chỉ có núi, có rừng và quanh năm khói phủ. Càng hiểu, chúng ta càng cảm thông, tin yêu và trân trọng hơn với những sự hy sinh thầm lặng ấy. (Đọc truyện đêm khuya 17/11/2016)
Ngày phát hành 0:0 | 12/7/2017
Lượt nghe: 6269
Tác giả có góc nhìn và cách viết khá lạ về chiến tranh và người lính. Binh nhì Nguyễn Thị Hạnh ở tiểu đội nuôi quân vì thương cảm và giàu lòng trắc ẩn nên đã quyết định bế cháu nhỏ sơ sinh vô thừa nhận về nhà, nhận bé là con mình. Trái tim và tình cảm của người mẹ đã giúp Hạnh vượt qua bao trở ngại sóng gió cuộc đời. Sự lặng lẽ của thời gian ngày càng lắng đọng với những ký ức vừa đau thương vừa ngọt ngào để các thế hệ không bao giờ quên những năm tháng chiến tranh hào hùng và bao hy sinh thầm lặng. (Đọc truyện đêm khuya 11/7/2017)