VOV6 - Đồ nghề đi “ăn ong” của Tía đơn giản là một chiếc túi da beo, gùi tre, dầu nhựa cây và một chiếc dao đi rừng. Quãng đường tiến sâu vào rừng, Tía truyền cho An và Cò nhiều kinh nghiệm về nghề “ăn ong”. Ong mật trong rừng tuy nhiều vô số kể, nhưng muốn thu được nhiều mật, con người phải tìm hiểu về tập tính của loài ong để tìm chỗ gác kèo. Kèo là một nhánh cây tràm đã khô to cỡ cổ tay, có chứa nhiều nhánh nhỏ khác và không còn “mùi người”. Chọn nơi đặt kèo cũng là cả một sự kỳ công. Kèo được đặt vào mùa xuân khi hoa tràm đang trĩu cành. Tiếp đó phải đặt kèo ở cây tràm kín gió, im bóng người, có ít bóng nắng và phải đúng hướng ong bay. Nhiều người định không đúng chỗ, đoán sai hướng ong bay, đầu mùa đặt kèo, cuối mùa thu chiếc kèo trơ trở về. Câu chuyện tạm ngưng khi ba thầy trò tiến sát đến một tổ ong trĩu mật. Công đoạn thu mật ong của Tía diễn ra như thế nào? (VOV6 Văn nghệ thiếu nhi 08/04/2018)