Hai người bạn thân Hoàng và Đôi có một tuổi thơ đầy kỷ niệm với tình cảm gắn bó vượt qua khó khăn, nguy hiểm lớn dần theo năm tháng cùng trách nhiệm bảo vệ rừng, bảo vệ loài thú quý. Tình người chân thực đã cảm hóa con người lầm lạc trở về lương thiện. Truyện ngắn " Sơn dương trắng" (Đọc truyện 23/06)
Nhân vật "tôi" chưa đến tuổi 30, ngổn ngang bao suy tư, giằng xé nội tâm, luôn bị lý trí và tình cảm chi phối.Sau những quăng quật, va đập, anh lại trắng tay giữa bộn bề cuộc sống.Duy nhất chỉ có "Giày đỏ" - tên gọi một cô gái "chân dài" khiến anh phải dằn vặt, đau khổ và nhìn nhận lại mình.
Bắt đầu nổi tiếng ở Ba Lan từ những năm cuối thập kỷ 90, nữ nhà văn Olga Tokarczuk đã sớm định hình về phong cách viết. Đọc và nghe tác phẩm của bà, người ta dễ bị thu hút bởi một thứ văn phong ma mị, thấm đẫm tinh thần nhân văn và nữ quyền… Dĩ nhiên, truyện ngắn "Người đàn bà xấu nhất hành tinh" cũng không nằm ngoài mạch nguồn đó. Thậm chí, truyện còn tạo ra những chiều kích lạ lùng khi khai thác một cách hiệu quả tính thẩm mĩ của “cái xấu’, “cái dị dạng”. (Đọc truyện đêm khuya 17.06)
“Tôi gọi xóm tôi là xóm vũ phu-"Mở mắt ngày đã trôi" của tác giả Hoàng Thanh Hương đã mở ra như thế bằng một giọng điệu có phần bình thản, như thể chuyện chồng đánh vợ là hiển nhiên, là không có gì lạ. Người đàn ông có tới 1001 lý do để "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay" với vợ mình và người đàn bà cũng có chừng ấy lý do để tha thứ, rằng tất cả chỉ vì “anh yêu em quá, anh lo mất em”. Tuy vậy, nếu nói rằng tác phẩm chỉ quanh quẩn với chuyện ghen tuông, ngoại tình thì hẳn là một nhầm lẫn. Phía sau chuyện đời lận đận bẩy nổi ba chìm của Phù Sa và phía sau cả cuộc hôn nhân có vẻ ấm êm của nhân vật “tôi” là những trăn trở về thân phận đàn bà, mà rộng hơn là trăn trở về sự phù du của kiếp người “sống gửi thác về”. Cuộc đời ngắn ngủi thế, “mở mắt nhắm mắt là ngày trôi, đêm trôi”, vậy mà người ta vẫn cứ không ngừng làm nhau đau.
Bốn người bạn có những số phận khác nhau:vui sướng,khổ đau hay hạnh phúc.Biết thông cảm,sẻ chia và chấp nhận những điều mình có,thông điệp về tình yêu cuộc sống và niềm tin yêu đã ẩn chứa trong mỗi người.(Đọc truyện đêm khuya 12/6)
Số phận khắc nghiệt như những lớp sóng cuồng nộ luôn dập vùi và muốn nhấn chìm thân phận nhỏ bé, nhưng kỳ lạ thay,người gác đèn biển vẫn tồn tại qua muôn trùng sóng gió.Trái tim tội nghiệp của ông dù ở nơi xa xôi vẫn hướng về Tổ quốc, vẫn cùng nhịp đập với quê hương xứ sở, bởi vì "Bạn có thể khiến mọi người rời bỏ quê hương, nhưng bạn không thể cướp mất quê hương trong trái tim họ".
Nhân vật Quang về quê hương bản quán sau những năm tháng sống ở nước ngoài. Sự trở về của anh càng trở nên có ý nghĩa khi hành trang của anh là bài học sâu sắc về yêu thương, nhân nghĩa, sự hy sinh quên mình mà một cậu bé nghèo đã "dạy" cho anh.
Vẫn là câu chuyện một người cháu tha hương trở về quê nhà, về với bà, mong mỏi tìm lại hơi ấm, sự an ủi từ những hình bóng dịu dàng, thân thương sau bao ngày mỏi mệt vì gánh nợ trần ai. "Vàng hoa năm cũ" gợi lại đâu đó những ký ức về hương quê, về một tuổi thơ thiếu vắng hơi ấm mẹ cha, về những rung động đầu đời vừa vụng dại vừa đau đớn, những cuộc tình không đầu không cuối vẫn kịp để lại những vết thương khó lành. Bước chân trở về, lòng người thảng thốt khi vẫn còn đó màu hoa mướp vàng nguyên sơ mê mải, rưng rưng như vô tình dửng dưng không hề biết tới những cay cực, vô định của đời người.(Đọc truyện đêm khuya 5/6/2015).
“Trên con đường tôi đi/ có hai người đã tới/ Một người rất yêu tôi/ Còn tôi yêu người khác/Người cho tôi hạnh phúc/ Luôn như gió vội bay/ Người dâng tôi cả đời/ Không được gì đền đáp..."(Đọc truyện đêm khuya 3/6)
khoảnh khắc bất ngờ hiếm hoi có giá trị bằng cả một đời người.Khoảnh khắc có thể nảy sinh một tình yêu chân chính. Khoảnh khắc đầy ý nghĩa đưa hai con người xa lạ không quen biết đến gần nhau, cư xử ấm áp tình người (Đọc truyện đêm khuya 2/6)
Một cuộc chiến không cân sức, gay go, căng thẳng giữa Chủ tịch xã Lê Bình và "Hắn"-một trùm lâm tặc. Bản lĩnh của người lính Cụ Hồ năm xưa đã giúp Lê Bình chẳng những trụ vững trước bao cám dỗ và đe dọa, mà còn để anh giáp mặt trực diện với những kẻ cầm đầu bọn lâm tặc, kiên quyết đấu tranh không khoan nhượng, ngăn chặn và đẩy lùi tội ác của chúng.
Để thực hiện giấc mơ về những trái phúc bồn tử, chàng công chức nghèo Nhi-cô-lai I-va-nứt phải hy sinh mọi thú vui tuổi trẻ, sống khổ cực, tằn tiện từng đồng xu lẻ, chấp nhận lấy một bà góa già xấu xí chỉ để chiếm đoạt khối tài sản của bà. Lần đầu tiên được ăn những quả phúc bồn tử hái từ chính vườn nhà, Nhi-cô-lai xúc động đến ứa nước mắt. Chàng công chức nghèo nhút nhát ngày xưa đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn viên mãn với cuộc sống của một phú hộ, cho dù để đạt được cuộc sống ấy, anh phải trả giá rất nhiều, sự trả giá mà chính anh không nhận ra.
“Những thương, những giận”-thương và giận là trạng thái cảm xúc thường gặp trong nhiều truyện ngắn của Tô Hoài.Giận đấy song cũng thương đấy. Tác phẩm của Tô Hoài không đưa ra những lời phản biện, những hứa hẹn thức tỉnh, mà khiến chúng ta phải tự lục lọi con người thực của mình, tìm ra những điều thương điều giận để tự điều chỉnh, sống sao cho đàng hoàng, tử tế. Đọc truyện đêm khuya 26/05)
Với truyện ngắn "Ráng chiều rực đỏ", Nguyễn Thị Việt Hà không đi sâu vào kể lể cho xong, cho lâm li nỗi đời của người phụ nữ bất hạnh. Tác giả khéo lồng ghép những chi tiết, hoạt cảnh, tình huống để làm thấm thía hơn tình cảnh yếu đuối, đơn chiếc, nghèo nàn, khao khát yêu thương của nhân vật Phấn. Vẻ đẹp tâm hồn tử tế, đầy tự trọng của Phấn cũng như của anh Câm, của ông Tư - những con người âm thầm sống vì người khác đã "đánh động" vào định kiến rằng cái nghèo khó, kém may mắn dễ khiến cho con người ta cay cú, bất mãn, dễ thờ ơ, giành giật, quay lưng vô cảm trước cuộc đời.