Trong khung cảnh ngổn ngang chết chóc, hình ảnh Thắm nằm gục trong vũng máu trên nền nhà tắm là lát cứa sắc lẹm vào trái tim trẻ trung của An vốn đang đập rộn rã vì tình yêu. Rất nhiều cảm xúc dồn nén trong trường đoạn giàu chất điện ảnh này, đặc biệt, cảnh An quỳ xuống bế Thắm lên, từng bước từng bước đi qua đổ nát, tiến về phía bờ sông, từ từ thả Thắm xuống dòng sông thơ ấu đầy kỉ niệm, lặng lẽ và trang trọng tắm rửa cho Thắm, máu từ cơ thể Thắm tan loãng hòa vào dòng nước – ở đây ngôn ngữ của nhà văn giống như ống kính camera thu nhận rõ nét, đặc tả từng khuôn hình một cách chậm rãi, đằng sau đó là tận cùng đớn đau. (Đọc truyện đêm khuya 17/4/2017)