Ngày nay, đọc lại Bút máu sau hơn 60 năm kể từ khi ra đời, tác phẩm vẫn nguyên vẹn những giá trị đạo đức, giá trị thời sự. Cho dù sống và viết ở bất kỳ thời đại nào, thể chế nào thì những người cầm bút như Lương Sinh, đại diện cho tầng lớp tri thức vẫn cần phải giữ trọn sự lương thiện trong tâm hồn và ngòi bút của mình, không bao giờ được phép vì danh lợi, vinh hoa mà bẻ cong ngòi bút, phản ánh sai lạc sự thật. Và còn một điều quan trọng nữa, đó là mỗi người tri thức, người cầm bút luôn phải đứng về phía nhân dân lao động, biết lắng nghe tất cả những nỗi lòng của người dân.
"Nhân gian một cõi" nằm trong những tác phẩm viết về đề tài cải cách ruộng đất, chuyển tải thông điệp về sự hàn gắn, tái sinh và thấu hiểu giữa các thế hệ. Tác giả tiếp cận kỹ càng từng góc nhỏ đời sống và soi chiếu, phân tích những góc khuất ấy bằng ánh sáng nhân hậu, vị tha. Nhân vật bà cụ Thao là một nhân vật thuộc về lịch sử, mang hồn cốt làng quê Việt bao đời. Những con người kiên trung như thế chính là một điểm tựa văn hóa cho hôm nay...(Đọc truyện đêm khuya 24/02/2020)
Uông Triều là nhà văn trẻ ghi dấu ấn ở các tác phẩm viết về lịch sử với một phong cách riêng. Anh biết “nhìn lịch sử bằng con mắt khác” và thổi vào đó dòng cảm xúc tươi mới, trẻ trung khiến những câu chuyện cũ gần hơn với đời sống hôm nay. Trước khi sáng tác truyện ngắn, nhà văn Uông Triều đã viết các bài khảo cứu về phong tục tập quán, truyền thống lịch sử của vùng đất Đông Bắc-quê hương anh nên có vốn văn hóa về vùng đất này. Chương trình Đọc truyện đêm khuya phát 20/02 chuyển tới các bạn một sáng tác của nhà văn Uông Triều có bối cảnh ở vùng đất Đông Bắc: Truyện ngắn "Đôi mắt Đông Hoàng"
Truyện ngắn không có nhiều biến động lớn mà chỉ là câu chuyện bình dị về chặng cuối cuộc đời của một ông già. Câu chuyện lôi cuốn người đọc, người nghe bởi những chi tiết hàng ngày, những tình cảm vui buồn, hạnh phúc, khổ đau của đời người. Truyện ngắn nhẹ nhàng nhưng khiến chúng ta phải suy ngẫm về tình yêu thủy chung, sự bao dung và tình cảm gia đình...(Đọc truyện đêm khuya phát 17/2/2020)
Bước ra khỏi chiến tranh, người lính cố gắng xếp lại những mất mát để trở về đời thường. Nhưng cuộc trở về ấy không dễ dàng. Hậu quả chiến tranh, đặc biệt là thứ chất độc quái ác mang tên Dioxin đã đeo bám họ suốt cuộc đời, hơn thế nữa, còn hủy hoại sự sống của những người thân yêu, dập tắt ước mơ về một mái nhà với tiếng trẻ nô đùa rít rít… (Đọc truyện đêm khuya 13/02/2020)
Câu chuyện được viết giản dị mang tính trần thuật những sự kiện, công việc từng ngày của một người phụ nữ Việt sống tại Mỹ. Trong từng sự việc nhỏ nhặt đó thể hiện tính cách của nhận vật chính. Một con người sống phóng khoáng, hết lòng vì gia đình và cũng có tinh thần lạc quan yêu đời. Người đọc, người nghe bùi ngùi trước số phận bất công với nhân vật nhưng cũng mừng thầm vì cách chị nhìn nhận cuộc sống theo hướng tích cực...(Đọc truyện đêm khuya phát 10/2/2020)
Một khi trái tim con người thay vì ngân rung niềm vui sum họp lại bị lí trí chất chứa đầy những toan tính thiệt hơn đè nghẹt, chừng đó còn mong gì đến yêu thương, gìn giữ. Cứ như vậy, họ để tuột mất những khoảnh khắc đáng ra đã nhân lên những ký ức đẹp cho mình và người thân. Từ câu chuyện tranh chấp đất đai trong truyện ngắn “Lỡ Tết”, tác giả Yên Vũ đã đánh động về lòng tham, sự lên ngôi của đồng tiền gây rối ren, chia rẽ tình thân ngay trong một gia đình gia giáo ở một làng quê vốn dĩ bình yên...(Đọc truyện đêm khuya phát 6/2/2020
Trần Đăng Khoa từ lâu không còn là một cái tên xa lạ trong đời sống văn nghệ của Việt Nam. Ông được biết đến trước tiên là một nhà thơ, nổi tiếng thần đồng từ thuở nhỏ với những ấn phẩm được tái bản nhiều lần, được dịch và xuất bản tại nhiều nước trên thế giới. Bên cạnh thơ, ông còn viết tiểu thuyết và tiểu luận – phê bình. Văn xuôi của ông tạo ra một phong cách riêng, vừa dân dã mà sống động, hài hước mà gần gũi. "Lão Chộp" là một tác phẩm khá đặc biệt của Trần Đăng Khoa, được xây dựng như một sự đan xen giữa các thể loại: báo chí, tản văn, tùy bút, song tựu trung lại, có thể coi đây là một truyện ngắn đích thực...(Đọc truyện đêm khuya phát 3/2/2020)
Một truyện ngắn nhẹ nhõm, không có cốt truyện. Cách kể tưng tửng, cài cắm những câu thơ phú, một vài chi tiết dí dỏm. Không khí Tết, không khí mùa xuân tràn vào trong truyện ngắn truyền một tinh thần lạc quan, tươi vui yêu đời, tràn sức sống...(Đọc truyện đêm khuya phát 27/1/2020)
Một ngòi bút sắc sảo, một văn phong linh hoat, khi đời thường, khi nhẹ nhàng hóm hỉnh, lúc lại thấm chất thơ. Đó là Y Ban, nữ nhà văn giàu nội lực, luôn biết cách làm mới mình qua từng thể loại: truyện ngắn, truyện vừa, tiểu thuyết, thậm chí cả thơ. Ở truyện ngắn “Cái Tý” mà chúng ta nghe sau đây, nhà văn gửi gắm nhiều nghĩ suy về trách nhiệm của người cầm bút với cuộc đời này… (Đọc truyện đêm khuya 30/01/2020)
Con người sinh ra trên mặt đất, sống cùng đất, và khi thác lại được đất ôm vào lòng. Thế nên đất đai không chỉ có giá trị vật chất mà còn thuộc về tinh thần, gắn với sinh mệnh, số phận, đặc biệt với những người nông dân lớn lên từ đồng ruộng, xóm làng. Truyện ngắn “Chốn xưa” của nhà văn Đức Ban được viết từ nỗi niềm đau đáu ấy… (Đọc truyện đêm khuya 23/01/2020)
Làng quê có nhiều điều thay đổi, nhưng tình làng nghĩa xóm hay lòng tri ân vẫn cần chúng ta trân trọng giữ gìn. Đó cũng là điều tác giả Nguyễn Văn Thuận muốn gửi tới người đọc, người nghe khi mùa xuân về.
Ngay từ nhan đề của truyện ngắn “Sương khói mịt mờ” đã gợi cho người đọc, người nghe những cảm xúc khác nhau. Hà Nội trong con mắt vừa hiện thực vừa lãng mạn của Đỗ Bích Thúy hiện ra với bức tranh phố cổ vừa bức bối, chật chội, thậm chí còn nhếch nhác, bừa bộn. Trong không gian đó, con người sống cạnh nhau với nếp sống đều đặn, buồn tẻ và hoài cổ. Nếp nhà cũ, những cụ già sống ở đây bẩy, tám thập niên với nhịp điệu cũ buồn, le lói, âm thầm. Ngẫm ra, trong thẳm sâu của đời người vẫn là tình nghĩa trước sau, chan chứa cái tình và những điều tử tế.
Một câu chuyện về quá trình đô thị hóa-vấn đề nóng trong xây dựng nông thôn mới hiện nay. Làng xã đua nhau lên phố. Người người đua nhau xây nhà cao cửa rộng, kín cổng cao tường. Còn đâu những ngôi làng yên ả, thanh bình. Còn đâu đường làng ngõ xóm phong quang…Chứng kiến những mai một ấy ở ngay làng mình, xã mình người nông dân Phạm Thuận Thành đã viết nên câu chuyện dở khóc dở cười, qua giọng văn giễu nhại, hóm hỉnh...