Truyện ngắn “Hương thôn dã” của Nguyễn Thị Kim Hòa đã khai thác số phận của nhiều nhân vật lịch sử Việt Nam cuối thế kỉ 18 như Trịnh Cán, thứ phi Đặng Thị Huệ, Quận Huy, Trịnh Sâm, Đặng Mậu Lân. Tuy nhiên những sự kiện lịch sử ấy không đóng vai trò chính yếu, mà kí ức, tâm trạng nội tâm của nhân vật mới là điều được nhà văn quan tâm. Trong những hoàn cảnh cái xấu, cái ác lan tràn thì cái đẹp, cái thiện càng bị thử thách. Khung cảnh trong trẻo của những đồi chè, kí ức đẹp của nhân vật Đặng Thị Huệ khi còn ở đất Kinh Bắc như là nơi gửi gắm cái thiện của bà. Những nhân vật lịch sử chỉ là chất liệu để tác giả gửi gắm cảm xúc, là cái nền thể hiện cuộc đấu tranh giữa hiện thực khách quan xấu xa và nội tâm tốt đẹp của con người. (Đọc truyện đêm khuya 24/4/2017)
Tình yêu của Thuận và Thao đã bị hố sâu ngăn cách và càng trở nên xa vời, khó thu hẹp khoảng cách. Thao từ chỗ chủ động đến với Thuận đã dần dần rời xa anh. Nếu như trước đây Thao bạo dạn quyết liệt bao nhiêu thì sau này cô đã đổi khác. Mọi việc đã hoàn toàn thay đổi khi cả hai người đã rời quê lên phố mưu sinh. (Đọc truyện đêm khuya 20/4/2017)
Tài năng cho phép con người ta có một thứ quyền năng vô hình nhưng đôi khi chính thứ quyền năng ấy khiến người nghệ sĩ khốn khổ vì không thể nào lý giải nổi vì sao lại có thể nhìn ra những điều mình không hề mong muốn. Tài năng nghệ thuật có lúc khiến họ bất lực, ê chề. (Đọc truyện đêm khuya 13/4/2017).
Trong khung cảnh ngổn ngang chết chóc, hình ảnh Thắm nằm gục trong vũng máu trên nền nhà tắm là lát cứa sắc lẹm vào trái tim trẻ trung của An vốn đang đập rộn rã vì tình yêu. Rất nhiều cảm xúc dồn nén trong trường đoạn giàu chất điện ảnh này, đặc biệt, cảnh An quỳ xuống bế Thắm lên, từng bước từng bước đi qua đổ nát, tiến về phía bờ sông, từ từ thả Thắm xuống dòng sông thơ ấu đầy kỉ niệm, lặng lẽ và trang trọng tắm rửa cho Thắm, máu từ cơ thể Thắm tan loãng hòa vào dòng nước – ở đây ngôn ngữ của nhà văn giống như ống kính camera thu nhận rõ nét, đặc tả từng khuôn hình một cách chậm rãi, đằng sau đó là tận cùng đớn đau. (Đọc truyện đêm khuya 17/4/2017)
Từ những công việc phức tạp đến những việc làm giản dị, bình thường nhất đều có một câu chuyện khiến chúng ta suy ngẫm về cuộc đời. Truyện ngắn "Làm đẹp lúc nửa đêm" của nhà văn Du An viết về cuộc đời của cô gái tên là Nương làm nghề cắt tóc, trang điểm. Cô gặp không ít vị khách đặc biệt, bất ngờ khiến công việc bình dị của mình nhiều cảm xúc. Đó là cô gái trẻ cưới chạy mượn Nương chiếc váy để làm váy cưới. Đáng nhớ nhất là lần Nương phải trang điểm cho người thanh niên chết vì căn bệnh thế kỉ. Nương làm đẹp cho người khác và cũng chính là làm đẹp cho cuộc đời của mình. Câu chuyện giúp người đọc, người nghe hiểu được giá trị của những công việc bình dị trong cuộc sống. (Đọc truyện đêm khuya 10/4/2017)
Nhân vật Linh và Mụ - hai con người lẻ loi cô độc trước nỗi đau mất mát. Một người mất cha, một người mất con bởi dòng lũ cuốn. Nỗi đau khiến họ nhiều lúc hóa dại. Nỗi ám ảnh đớn đau chưa nguôi ngoai thì hiểm họa lại tiếp tục rình rập. Lần này kẻ gieo nỗi đau không phải là thiên tai mà chính là con người cùng những dự án. Những thân phận bé mọn từ trước tới giờ chỉ biết sống dựa vào núi rừng. Mất làng, mất rừng, mất sông họ trở nên bần cùng, như con thú hoang lạc đường, không biết bám víu vào đâu. (Đọc truyện đêm khuya 06/4/2017)
Ngỡ rằng chuyện tình yêu tuổi hoa niên là đắm say mơ mộng, là lãng mạn hẹn hò nhưng đằng sau chuyện ba người ấy, sâu thẳm bên trong là nỗi đắng cay xa xót về phận người, thân phận của những người đàn bà bất hạnh. Điểm sáng của truyện là lòng bao dung độ lượng, tình thương và lòng nhân ái vô bờ,hướng về ánh sáng và niềm tin để cuộc sống này tươi đẹp và ý nghĩa. (Đọc truyện đêm khuya 03/4/2017)
Luân lý xưa nay vẫn răn dạy: con người hơn nhau ở chữ “nhẫn”. Nhưng luân lý không thể đưa ra lời răn xác đáng nào cho việc phải làm sao để không lãnh cảm, không trơ lỳ về mặt cảm xúc khi phải nín nhịn, phải dìm sâu, dìm chặt những bản năng và ngoảnh mặt làm ngơ với những khổ đau, ngang trái trong cuộc đời. Dù con người ta có buông thả hay giữ mình thì nỗi đau và lụy phiền trong đời sống này cũng đâu có nể chừa một ai. (Đọc truyện đêm khuya 30/3/2017).
Tác phẩm viết về cuộc đời truân chuyên của cô gái đẹp tên là Sương. Sương có mối tình lãng mạn với chàng thi sĩ Đình tài hoa nhưng bị ép gả cho tên đồn trưởng núi Dùm. Nàng trở thành món quà đánh cược giữa tên đồn trưởng và viên đội người Pháp. Khi phát xít Nhật chiếm đóng nước ta, Sương lại trở thành trò tiêu khiển của viên võ quan Nhật. Việt Minh giành chính quyền, đất nước độc lập, Sương vui mừng gặp lại người yêu. Nhưng mặc cảm khiến nàng không dám đón nhận tình yêu của Đình...(Đọc truyện đêm khuya 27/3/2017)
Các chi tiết nối tiếp nhau, đầy dần đầy dần lên, và giọt nước cuối cùng làm tràn cốc nước chính là chi tiết Tấn chứng kiến cảnh cô em gái 15 tuổi bị Thơng lấy đi đời con gái. Chi tiết không có tính riêng biệt, cá biệt, không phải là phát hiện mới mẻ của người viết nhưng vẫn có sức ám ảnh và đau đớn. Thời gian gần đây, nhiều vụ xâm hại tình dục trẻ em bị phát hiện, một mặt cho thấy những khía cạnh của đạo đức xã hội đang bị chà đạp, phẩm tính con người đang bị tha hóa, và mặt khác cũng cho thấy những biến chuyển tích cực trong tâm lý nhận thức: cần gay gắt lên án, cần thanh lọc loại bỏ những ung nhọt, vì sự bình yên văn minh của một đất nước đang tích cực chuyển mình vượt thoát những khó khăn, những cản trở và không ít nhiễu loạn buổi giao thời. (Đọc truyện đêm khuya 23/3/2017)
Chờ ngày nắng lên, chờ mùa nắng ấm để xua tan những ngày đông giá rét, mong ngày mai cuộc sống sẽ đổi thay, có cơm no và áo ấm, số phận những con người ấy sẽ sáng sủa hơn, tươi đẹp hơn. (Đọc truyện đêm khuya 20/3/2017)
Thiên truyện ra đời vào những năm 30 của thế kỷ trước nhưng chúng ta vẫn thấy tinh thần và cách thể hiện đầy mới mẻ, hấp dẫn. Đó là vì bút lực tầm cỡ của Thế Lữ đã chạm vào cõi thẳm sâu trong mỗi người theo một cách cổ điển rất riêng. Cho nên dù nhiều người có thấy bình thường, dửng dưng trước chuyện ngoại tình nhan nhản trong xã hội hôm nay, lòng vẫn chùng xuống bởi “Một chuyện ngoại tình” cách đây gần một thế kỷ của nhà văn tự coi mình như “quán trọ đời người”. (Đọc truyện đêm khuya 16/3/2017).
Ấn tượng đầu tiên khi đọc truyện ngắn này là cái tên rất gợi. “Hoa vàng ở lại”, nghe qua đã thấy lãng mạn, rực rỡ, đã thấy phảng phất phong vị của kí ức, như thể tác phẩm sẽ là một câu chuyện “đưa em tìm động hoa vàng”, đưa em vào cõi Thiên Thai, vào xứ mộng, xứ mơ… nhưng tác phẩm lại là một sắc thái hoàn toàn khác. Không có lãng đãng mộng mơ, không có bảng lảng yêu đương. Truyện ngắn này, nếu có mộng, thì hẳn là… “vỡ mộng”. Truyện viết về Tân, một sinh viên tốt nghiệp ra trường với tấm bằng loại Khá, không xin được việc ở bất cứ cơ quan nào, đành bám trụ thủ đô bằng công việc phục vụ trong cửa hàng photocopy. Thất vọng, hi vọng, vui buồn, đau khổ… cũng từ đó mà sinh ra. (Đọc truyện đêm khuya 13/3/2017)
Tác phẩm nổi tiếng của nhà văn người Anh Béc-na Sô kể về chuyện tình tay ba của nhà viết kịch Côlone, chàng trai Pochaléttơ và nàng Linđa xinh đẹp. Biết nàng Linđa yêu thích bản nhạc "Serenade", Côlone đã học thổi đàn Co để biểu diễn cho nàng nghe. Nhưng dù Côlone cố gắng tập luyện thì bản nhạc "Serenade" mà ông bí mật biểu diễn cho Linđa nghe vẫn là một thảm họa. May mắn là một sự hiểu nhầm thú vị đã cứu vãn danh dự và tình yêu của Côlone. Một câu chuyện tình nhẹ nhàng, lãng mạn và không thiếu những chi tiết thú vị, bất ngờ. (Đọc truyện đêm khuya 09/3/2017)