Có lẽ nhận thức rõ việc phá rừng, mất rừng phòng hộ không còn mới trong thời sự lẫn văn chương nên tác giả Cầm Thị Đào đã khéo léo lồng nỗi lòng trăn trở ấy vào một câu chuyện với lối viết dung dị, nhiều cảm xúc. Đó là câu chuyện éo le trong một gia đình khi người anh lại cưới cô gái mà từ lâu người em thầm thương trộm nhớ. Tác giả đã xây dựng hai nhân vật anh em sinh đôi với tính cách trái ngược nhau: người em hiền lành, ôn hòa, hi sinh bao nhiêu thì người anh ngỗ ngược, toan tính, bất chấp bấy nhiêu. Chính sự tham vọng, thiếu hiểu biết, mờ mắt trước món lợi nhãn tiền đã khiến tay người anh nhúng chàm, dự phần vào hậu họa thiên tai ập xuống bản làng. Người em đã giúp anh sửa chữa phần nào những sai lầm ấy. Nhưng vẫn còn đó bao ngổn ngang, những tiếng vọng của rừng. Tác phẩm kết lại nhưng sự ăn năn sám hối, tình yêu rừng, yêu thiên nhiên bản làng: những tán cọ xòe ô che nắng, dòng nước sông Chu mát lành vẫn ánh lên đằng sau câu chữ. (Lời bình của BTV Võ Hà)
Trong buổi đọc truyện lần trước, chú Lý chở Sơn vào miền Nam trọ học. Trên đường đi, Sơn và chú Lý lần lượt gặp cô Út Thương, rồi gặp bà Mười thả dàn, đều là những người quen của chú Lý. Nhiều câu chuyện quá khứ và hiện tại cứ đan xen nhau trong nỗi nhớ của Sơn và lời kể của chú Lý. Sơn lại nhớ về những kỷ niệm cùng Diễm đi dạo, kể cho Diễm nghe chuyện đi chăn trâu của mình hồi nhỏ, có một con trâu trắng rất quý mà ông nội đã giao cho anh chăm sóc. Sơn thi trượt tú tài toàn phần nên quyết định trốn lính, ở nhờ tầng áp mái biệt thự của nhà bà Thu, Bây giờ qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời quý vị và các bạn theo dõi tiếp tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một. Tác phẩm vừa dành giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2023.
Trong buổi đọc truyện lần trước, Tâm trong lần về phép, kể cho Trang nghe những câu chuyện ở chiến trường, trong đó có chuyện Tâm gặp một nữ du kích xinh đẹp bị thương và rồi anh nhận ra đó chính là Quyên, một cô bé cùng xóm học dưới anh một lớp. Chiến tranh khắc nghiệt đã đẩy những người bạn, thậm chí là những người thân vào hai chiến tuyến đối đầu với nhau. Mạch truyện tiếp tục chuyển qua kể tiếp về hành trình của Sơn vào miền Nam trọ học, được một người bạn của cha là chú Lê Lý lái xe chở đi. Trên đường, chú Lý và Sơn nói với nhau khá nhiều câu chuyện về lịch sử gia đình Sơn. Bây giờ qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời quý vị và các bạn theo dõi tiếp tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một. Tác phẩm vừa dành giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2023.
Trong buổi đọc truyện lần trước, tác giả tiếp tục kể về chuyện đời của ông Quản Trạm, từ lúc phải đăng lính khố xanh cho đến khi được giải ngũ về quê và có của ăn của để, dần dần trở nên giàu có. Ông Quản Trạm nhận nuôi nhiều trẻ mồ côi, trong đó có ông Ruộng rồi đổi tên ông Ruộng thành Trần Viết Điền. Truyện tiếp tục chuyển sang kể về mối tình của Tâm - anh Hai của Diễm và Trang. Tình yêu trong thời chiến có nhiều đau xót khi bố mẹ của Trang trúng bom qua đời, mối tình vừa chớm nở thì Tâm phải đi lính. Bây giờ qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời quý vị và các bạn theo dõi tiếp tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một. Tác phẩm vừa dành giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2023.
Trong buổi đọc truyện lần trước, Sơn tiếp tục hồi tưởng về những tháng ngày còn sống với cha mẹ, được nghe những cuộc trò chuyện của anh Hai với cha. Anh Ba và anh Năm thì rất ủng hộ việc cho Sơn trốn lính. Mạch truyện chuyển sang những hồi tưởng của ông Ruộng về thời trẻ tuổi, khi ông Ruộng và ông Xí là đôi bạn thân. Trong một lần máy bay của Pháp đi càn, cha mẹ của Ruộng và Xí đều bị bắn chết, hai đứa trẻ được ông Quản Trạm nhận về nuôi. Bây giờ qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời quý vị và các bạn theo dõi tiếp tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một. Tác phẩm vừa dành giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2023.
Với sự trải nghiệm thực tế sâu sắc, tác giả Đỗ Ngọc Bích đã khắc họa thành công hình tượng người chiến sĩ Công an bản lĩnh, mưu trí và dũng cảm trong quá trình đấu tranh với tội phạm. Mở đầu truyện là hình ảnh cô gái câm trên chuyến xe tiềm ẩn đầy hiểm nguy rình rập. Ở cô gái ấy có sự dấn thân, dẫu biết trước nguy hiểm nhưng cô không quản ngại, không hề tỏ ra sợ hãi. Lão Chín “trọc” dẫn cô đến khu nhà nổi chênh vênh trên sông vắng. Tại đây diễn ra hoạt động đánh bạc xuyên đêm của hàng chục con bạc từ khắp nơi. Cô gái câm tự nguyện vào hang ổ của trùm cờ bạc để làm gì? Mục đích không đơn thuần chỉ dừng lại ở việc cô làm phục vụ bếp để hưởng khoản thù lao hậu hĩnh. Những diễn biến tiếp theo của truyện dần được mở ra đưa người nghe đi từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác. Cô gái câm ấy hóa ra chính là cô trinh sát hình sự tên Vân được đơn vị giao nhiệm vụ đặc biệt quan trọng phải tìm cách tiếp cận ổ nhóm đánh bạc đang gây nhức nhối tại địa bàn. Trước đó, các trinh sát rất khó tiếp cận để bắt giữ do địa hình phức tạp, hoạt động đánh bạc diễn ra vào ban đêm trên sông.Truyện chủ yếu được kể ở điểm nhìn của nhân vật, tập trung đi sâu vào nội tâm nhân vật, để nhân vật tự kể chuyện. Các tình tiết truyện được đan cài khéo léo, câu chuyện cứ thế phơi bày một cách tự nhiên, lôi cuốn, bất ngờ, tạo sự hồi hộp cho người nghe. Cuộc đấu tranh với các loại tội phạm là cuộc đấu tranh không khoan nhượng, đòi hỏi người lính trinh sát phải bản lĩnh, dạn dày kinh nghiệm. Nữ trinh sát trẻ tên Vân, tuy lần đầu tiếp xúc với những tay giang hồ có máu mặt nhưng bằng sự mưu trí và lòng dũng cảm, cô đã tạo được sự tin tưởng của lão Chín “trọc” và trùm cờ bạc Thột “cháy”, đi sâu vào hang ổ của tội phạm, giúp đồng đội phục kích bất ngờ, thành công triệt phá ổ nhóm cờ bạc trên sông, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và bình yên cuộc sống. (Lời bình của BTV Vân Khánh)
Giữa gia đình Sơn và gia đình Diễm có mối thâm tình nên anh được vợ chồng ông Duy coi như con cái khi lên thành phố trọ học. Anh cũng được gia đình ông Duy bao bọc để trốn quân dịch sau khi thi rớt Tú tài. Thế nhưng chuyện chấp nhận tình cảm Sơn dành cho Diễm – cô tiểu thư lá ngọc cành vàng lại là chuyện khác. Diễm được nhiều chàng trai nhà giàu, danh giá theo đuổi, trong khi Sơn chỉ là con trai một người nông dân nghèo, các anh trai của Sơn lại chia đôi hai chiến tuyến. Xa quê, trong Sơn luôn cồn cào nỗi nhớ và thường trực hơn cả là nỗi lo lắng cho số phận gia đình. Qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời các bạn theo dõi những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một - Tác phẩm vừa được trao giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm vừa qua:
Qua những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín”, nhà văn Nguyễn Một khắc họa cuộc sống và tâm trạng của nhân vật Sơn sau khi thi rớt Tú tài. Anh buộc phải lánh mặt trên tầng áp mái ngôi nhà của gia đình ông Duy, bà Thu – cha mẹ của Diễm hòng trốn quân dịch. Cũng từ đây, tác phẩm hé lộ gia cảnh của ông Duy. Hai Tâm - Con trai lớn của ông tham gia Quân lực Việt Nam cộng hòa, còn người em trai thì được gửi qua Mỹ ăn học. Diễm, cô là cháu gái duy nhất của dòng họ, xinh đẹp, ngoan hiền, đúng kiểu tiểu thư con nhà danh giá. Cụ thể mối thâm tình nào khiến Sơn được gia đình ông Duy quan tâm, bao bọc? Mời các bạn theo dõi những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một - Tác phẩm được trao giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm vừa qua:
Chọn bối cảnh quán nhậu của bà Mười xả dàn, nơi lui tới của cánh thương phế binh Việt Nam cộng hòa, nhà văn Nguyễn Một đã tái hiện tâm trạng của những cựu binh trong không khí chiến sự đang diễn ra ở các chiến trường miền Trung và Nam bộ. Những con người như anh thương binh Ngô Hai hay bà Mười xả dàn đã dày dặn sương gió cuộc đời. Họ chính là những chứng nhân trong cuộc chiến này. Cũng như bao số phận con người trong chiến tranh, cuộc đời họ xô dạt theo thời cuộc. Bây giờ, qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời các bạn theo dõi những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một - Tác phẩm được trao giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm vừa qua:
Các nhân vật Sơn, Hoàng, Diễm trong tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một phản chiếu hình ảnh của thế hệ học sinh miền Nam trước năm 1975. Đó là những con người lãng mạn, sớm trưởng thành, sớm mang trong mình những lý tưởng trước biến động của thời cuộc. Nhân vật Sơn vào mảnh đất Thủ Biên trọ học mang theo hi vọng lớn lao của cha mẹ. Việc anh qua được kỳ thi Tú tài đợt 1 tiếp thêm niềm tin cho hai bậc sinh thành về tương lai cậu con trai út sau khi những người anh của Sơn lần lượt lựa chọn chiến đấu hai bờ chiến tuyến. Qua giọng đọc NSUT Việt Hùng, mời các bạn theo dõi những trang tiếp theo tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một - Tác phẩm được trao giải thưởng văn xuôi của Hội Nhà văn Việt Nam năm vừa qua
Tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” ngược về thời điểm mấy năm trước 1975, không gian trải dài từ một tỉnh miền Trung - nơi khốc liệt nhất của cuộc chiến tới một địa phương miền Đông Nam Bộ, cửa ngõ Sài Gòn. Diễn biến chính của tác phẩm xoay quanh số phận những người nông dân miền Trung trong mối quan hệ với những người dân ở địa danh Thủ Biên, nơi đang chứng kiến không khí nóng bỏng của chiến tranh. Nhân vật chính của tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” là Sơn – Một chàng trai từ nông thôn rời quê hương lên thành phố trọ học trong gia đình ông Trần Văn Duy vốn có gốc gác đồng hương và có ân tình với gia đình anh. Tại đây đã nhen nhóm mối tình giữa Sơn và Diễm, con gái ông Duy. Nhưng những hệ lụy của chiến tranh đã khiến tình yêu vừa chớm nở giữa đôi trẻ không có một kết cục viên thành. Với bút pháp hiện thực xen lẫn hiện thực, tác phẩm cũng khắc họa nhiều số phận hai bờ chiến tuyến với những băn khoăn, lựa chọn về tình yêu, tình thân, lý tưởng. Tác phẩm có kết thúc với chi tiết nhân nghĩa lay động lòng người. Từ đây, nhà văn Nguyễn Một nhắn gửi tới bạn đọc thông điệp về tình người, tiếng gọi lương tri cho một cuộc sống hòa bình. Như đã hẹn, kể từ hôm nay, chương trình “Đọc chuyện dài kỳ” của Ban VHNT (VOV6) gửi tới Quý thính giả nội dung tiểu thuyết “Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín” của nhà văn Nguyễn Một. Nhà văn Tạ Duy Anh, người viết lời tựa cho tác phẩm đã đánh giá: “Đây là cuốn tiểu thuyết nên đọc bởi không chỉ là câu chuyện tình dang dở mà qua đó, người viết đã kỳ công đưa lại cho độc giả thấu hiểu hơn những nỗi đau của người dân trong cuộc chiến tranh đã đi qua”
Quý vị và các bạn thân mến, truyện ngắn đưa người đọc, người nghe trở về không khí hào hùng của đất nước trong giai đoạn cuối chiến tranh chống Mỹ. Truyện viết về người lính chiến nhưng ít đi vào những gian khổ, mất mát mà khai thác những cung bậc tình cảm, tình yêu của người lính trẻ tên là Dũng. Dũng có tình cảm với cô gái trẻ xứ Nghệ có giọng hát ngọt ngào và vẻ ngoài xinh xắn. Nhưng vì một câu nói đùa của Hồng mà hai người giận dỗi nhau. Khi tình cảm hai người vừa nẩy nở thì Dũng phải lên đường vào Nam chiến đấu. Dũng đị địch bắt, bị địch dàn dựng gài bẫy khiến nhiều người hiểu lầm anh là kẻ phản bội. Hiệp định Pari được kí kết, Dũng được trao đổi tù binh và tiếp tục chiến đấu cùng đồng đội. Tuy nhiên có một điều đáng tiếc là Dũng bị cuốn vào cuộc chiến đấu mà không kịp giải thích với Hồng. Chiến tranh kết thúc, Dũng quay trở lại tìm Hồng thì nghe tin cô đã lập gia đình. Xuyên xuốt câu chuyện là tiếng đàn bầu thương nhớ gửi gắm biết bao tâm tư người lính trẻ. Tiếng đàn bầu anh đệm cho Hồng hát bài hát “Câu hò bên bến Hiền Lương”, tiếng đàn bầu anh dạy Duyên, con gái của kẻ địch. Tiếng đàn thương nhớ người mình yêu, thương nhớ quê nhà và cũng tiếp thêm niềm tin vào ngày chiến thắng trong lòng Dũng. Truyện ngắn không chỉ là câu chuyện tình yêu mà còn là một thời thanh xuân tuổi trẻ của biết bao chàng trai, cô gái trong chiến tranh. Truyện ngắn không có những chi tiết, sự kiện bất ngờ mà chỉ là câu chuyện tình yêu người lính nhẹ nhàng, bình dị. Chúng ta cảm nhận những dung cảm mới mẻ trong tình yêu của tuổi trẻ, những bỡ ngỡ, hiểu lầm, giận hờn,thương nhớ. Đan xen những sắc thái cảm xúc tình yêu là hình ảnh người lính cách mạng yêu nước, kiên cường trước đòn tấn công tâm lý của kẻ thù, tin tưởng vào ngày chiến thắng. (Lời bình của BTV Hoàng Hiệp)
Nhà văn Nguyễn Hải Yến đã tái hiện lại một góc làng Cồn Rạng với hai nhân vật chính đậm chất hoạt náo là Đoàn Xuân Đăng - phụ trách văn hóa xã và Minh Cò - cậu em vợ. Cả hai được coi là người có ăn học nhất làng, một tốt nghiệp trung cấp văn hóa, một đang theo dở Viện Đại học mở trên tỉnh, dẫu chưa đến mức “chấn động địa cầu” nhưng cũng đủ “lừng lẫy bốn bề xóm làng”. Sự mỉa mai, chế giễu ẩn dưới từng chi tiết truyện. Đăng mang tiếng làm cán bộ văn hóa, nhưng từ suy nghĩ đến hành động đều không có tí văn hóa nào. Từ cách làm văn hóa, truyền thông cho đến việc lập kế hoạch lên huyện lĩnh thưởng, rồi đón đoàn vinh quy bái tổ về xã nhà, sau đó đón đoán phóng viên truyền thanh huyện về làm phóng sự nhân rộng điển hình văn hóa. Từ việc đối xử với bố cho đến việc hành nghề bẫy chim rồi tưởng tượng ra cảnh lên thuyền rong ruổi vừa ngắm cảnh vừa nướng thịt chim…Chính nhờ sự kết hợp nhiều thành tố mỉa mai mà truyện ngắn hài bi lẫn lộn này đã thực sự gây được tiếng cười đau xót nơi người đọc người nghe. Cười về một thực trạng văn hóa “hết thuốc chữa”. Với giọng văn giễu nhại, nhà văn mượn câu chuyện “phục hưng và truyền bá văn hóa xã” vốn xảy ra không ít ở các làng quê hiện nay, để phê phán hiện trạng văn hóa miền quê đang trên đà tụt dốc. Một truyện ngắn rất đời thường, cho thấy đôi khi việc chấn hưng văn hóa không phải là cần bao nhiêu tiền mà cần những con người có văn hóa, có học vấn để làm văn hóa thực sự. Văn hóa cần được chấn hưng từ lời ăn tiếng nói, từ những ứng xử hàng ngày...
Đây là một truyện ngắn có cốt lõi là một câu chuyện tình buồn – Buồn vì cô gái, nhân vật tên Miên đã bỏ bản làng, bỏ người thương để lên thành phố mong một cuộc sống đổi đời. Cuộc đời cô đã đổi thay, đã như cô mong ước. Thế nhưng trong Miên vẫn khôn nguôi nỗi nhớ về người xưa, về chứng nhân tình yêu - chiếc mảng như một lều cỏ trôi trong thảo nguyên mùa nước nổi. Miên đã trở lại với mong muốn làm du lịch cộng đồng trên quê hương mình. Sự trở lại của cô cũng mang theo về những xáo động trong cuộc sống và tâm tư của Sước. Anh vẫn còn yêu cô rất nhiều. Nhưng điều đáng trọng nhất là họ đã không bất chấp tất cả để vượt qua ranh giới. Trên nền một câu chuyện phổ biến, những người con của núi dứt áo ra đi theo mời gọi của phố thị hay chọn ở lại, truyện ngắn “Lều cỏ thảo nguyên” nhắc nhủ về tâm hồn tự do và phiêu bồng của con người vùng cao ngay chính trên không gian sống đời của mình. Nhà văn Nguyễn Thu Hằng không tiết lộ chính xác kết cục của mỗi nhân vật. Chị để độc giả tự cảm nhận. Những người mà tâm hồn của họ đã về núi đồi và thảo nguyên thì ngay trong không gian sống có vẻ nhỏ hẹp của mình, họ vẫn sẽ bình yên, bằng lòng, thanh thản; Bởi với mỗi con người, đơn giản điều neo giữ lại cuối cùng vẫn là tình yêu với gia đình, quê hương, bản quán…(Lời bình của BTV Võ Hà)